Tản mạn với mùa xuân
TRẦN VĂN TOẢN
Mùa xuân về muôn loài hoa mơn man khoe sắc. Câu hát ai cất lên dập dìu, tha thiết: “Rồi dập dìu, mùa xuân theo én về ...”. Hát cho mùa xuân nghe, hát cho ước vọng. Hoà theo cung đàn mùa xuân, trong hơi thở nồng nàn của thiên nhiên, tạo vật, lắng nghe mầm sống đang cuộn trào. Xuân mơ màng, rải nắng nhẹ. Gió xuân vuốt nhẹ lên mái tóc, bất chợt ánh mắt ai xoe tròn. Hứng lòng bàn tay hứng mùa xuân, hứng nắng hồng và hứng luôn cả tơ tình giữa đất trời lãng đãng...
Đông đi qua, thiên nhiên bừng sáng...mừng em thêm một tuổi còn lưng mẹ lại thêm còng. Cả một mùa đông gió lạnh, mẹ tần tảo, chắt chiu, dành dụm để cho con có thêm tấm áo lúc xuân về. Lòng mẹ bao la, quẩy gánh rau đến chợ – gánh luôn cả mùa đông đi xa để cho xuân ươm hồng ước vọng. Với những đứa con yêu, mẹ là tất cả. Bàn tay mẹ, lời ru và tấm lòng mẹ là xuân. Xuân mẹ toả ấm đời con, để cho mùa xuân con xanh màu hy vọng.
Đi giữa làng quê, phố phường nghe âm vang bài ca sông núi. Điện toả sáng muôn nơi, những mái ngói tươi màu mới, những công trình vững chãi giữa trời xanh. “Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu”, và bạn có thấy không: Đất nước mình đẹp như một bài ca ? Bài ca dựng nước, giữ nước – hào hùng, kiêu hãnh, bài ca tâm hồn Việt sáng trong, thánh thiện; bài ca nhân sinh dung dị, hiền hoà trong suối nguồn đại nghĩa: “Người với người sống để yêu nhau”. Người ta yêu mùa xuân bởi tiết trời, khí trời lắng dịu, và ta yêu mùa xuân bởi đó là dịp để con người tìm về cội nguồn - mái ấm. Và ta yêu mùa xuân bởi đó là lễ hội văn hoá dân gian ... Tắm trong hương xuân, ta tìm về xứ sở để lại càng yêu hơn bản sắc văn hoá ông cha. Nhìn khói bánh chưng xanh nghe hồn Lang Liêu muôn thuở. Mùa xuân dệt lên bao mộng đẹp, con người dễ bỏ qua cho nhau những gì chưa nhân bản. Mùa xuân dệt nên giấc mơ tình yêu và từ cái nhìn lúng liếng đầu tiên, xuân đã xe duyên cho bao nhiêu đôi uyên ương hạnh phúc. Có người bảo xuân là vị thần tình yêu ... Con người Việt Nam ta là thế - Giản dị và thánh thiện vô ngần. Dù đi đâu, về đâu cũng xin đừng bỏ quên quê cũ, trái tim đừng lỗi hẹn với cố hương ... Ba ngày tết, khói hương nghi ngút, mâm cỗ bày lên bàn thờ – hồn ông cha, tổ tiên sống cùng con cháu. Khi trên bàn thờ Tổ tiên đỏ đèn thì cũng là lúc mỗi chúng ta thành tâm hưởng nhớ tới tiền nhân. Đó cũng là thời điểm để mọi người hoài niệm và tự phán xét về lẽ sống của mình với những người chung quanh. Tết thật sự là ngày hội, ngày vui của xuân mà ở đó con người tự tìm về “đạo làm người” trong mối quan hệ nhiều chiều : với tổ tiên, ông bà, cha mẹ, anh em, chồng vợ, thầy trò, mới hôm qua, hôm nay và cả ngày mai. Đó là triết lý nhân văn sâu đậm của con người Việt Nam từ bao đời nay.
Mùa xuân, mọi người đi hái lộc – hái ước vọng đầu năm, hái cả hương trời, khí xuân vào những ước mơ, hoài bão. Vẫn gặp nhau đó thôi trong từng bước, từng ngày thế mà ba ngày tết vẫn cứ tay bắt mặt mừng như được gặp những gì quen thuộc mà thiêng liêng. Xuân, lòng náo nức, xôn xao. Thoáng xuân rộn ràng, cô thôn nữ đôi má hây hây hồng, mái tóc ướp hương của đất của hoa, ngực phập phồng sức sống, sức xuân.
Người ta yêu xuân vì xuân đẹp trong muôn vàn loài hoa khoe sắc. Mỗi loài hoa là một vương dã mang tính triết lý thẩm mỹ riêng. Ai đó nói: “hồn hoa là hồn người”. Nhìn hoa mà yêu hơn cuộc sống. Giữa sắc nóng mùa xuân ta tìm đến hoa mai. Hoa mai có 5 cánh, được người Trung Quốc cho là biểu thị của 5 điều phúc : Niềm vui – hạnh phúc – trường thọ – thuận lợi – và an lạc. Màu sắc hoa mai tươi đẹp, thanh nhã, hương mai thơm, dịu ngọt, cánh hoa, dáng hoa toát lên vẻ đẹp kiêu sa mà thanh thoát. Nhìn toàn bộ cây mai, nhà nho bình luận: dáng vẻ cứng cỏi, kiêu hùng của gốc mai biểu hiện cho hình ảnh một đấng trượng phu. Nhành mai nhẹ nhàng, mảnh mai, yểu điệu biểu hiện cho hình ảnh một thiếu phụ. Nhìn vào cây mai ta thấy hiện lên hình ảnh của vợ chồng ... Xuân về, tết đến với người dân đất Việt làm sao thiếu mai! Nhà nhà chọn cho mình một cành mai như ý để tô điểm cho những ngày xuân tràn đầy ước mơ và hy vọng.
Dạo chơi vườn xuân lòng thấy yêu đời hơn. Bởi từ xưa đến nay, núi sông, cây cỏ đã đem lại cho con người một tâm cảm sâu thẳm khôn cùng. Đối diện với lẽ sinh tử của cuộc đời con người vẫn bình thản. Bởi xuân thắp lên niềm tin trong cuộc hành trình đi tìm triết lý sâu xa về đạo làm người cũng như niềm hoan lạc trong năm mới. “Một năm bắt đầu từ mùa xuân. Cuộc đời bắt đầu từ tuổi trẻ” ... Hãy sống sao cho xứng đáng với tuổi xuân, tuổi hoa, tuổi duyên, tuổi ước vọng. Cuộc đời không phải bao giờ cùng thuận theo lẽ sống – nhưng hãy nhớ cho rằng hãy sống, hãy yêu thương, hãy đóng góp như chính nhựa xuân căng tràn cho đất trời thêm tươi đẹp. Hãy hy vọng rằng mỗi đời người là một mùa xuân !
T.V.T