Hạt giống hy vọng
Theo thần thoại Hy Lạp, xưa kia, thần Dớt, vị thần tối cao của thế giới thần linh Olympia đã sáng tạo ra loài người, nhưng trên thế giới chỉ toàn là đàn ông, không có đàn bà! Một bữa kia, Dớt lệnh các vị thần ở Olympia đến để sáng tạo ra người đàn bà đưa xuống trần gian làm bạn với người đàn ông. Người đàn bà đầu tiên của thế gian đó là Păngdor (nghĩa là có đủ mọi tài năng).
Khi đưa Păngdor xuống trần gian, Dớt có trao cho Pangdor một cái chum dậy kín và dặn đi dặn lại Păngdor không được mở ra xem Păngdor nói điều đó cho chồng là Êpimêtê biết. Nghe lời vợ, chàng cẩn thận đưa chum vào trong phòng và chẳng hề ngó ngàng đến vật thiêng liêng ấy của thần Dớt. Chàng cũng không quên dặn bảo gia nhân điều cẩn mật mà vợ chàng đã từng nói đi nói lại với chàng nhiều lần. Nhưng bữa kia, khi Êpimêtê đi vắng, Păngdor ở nhà, bỗng đâu từ trái tim nàng trỗi dậy thói tò mò muốn biết xem trong chiếc chum kia đựng những gì mà thần Dớt lại ra lệnh nghiêm cấm ngặt nghèo đến thế, căn dặn kỹ lưỡng đến thế. Păngdor đắn đo suy nghĩ, nửa muốn nửa không, nhưng rồi nghĩ quanh nghĩ quẩn thế nào, nàng lại để cho tính tò mò xúi giục. Thật là ma đưa lối quỷ đưa đường!... "Chậc... cứ mở ra một tí, nhoáng cái thôi rồi đậy lại, chắc chẳng tội vạ gì...". Păngdor nghĩ thế và mở nắp chum ra... Một cơn gió lốc từ đấy chum cuốn bay lên, ùa ra ngoài làm Păngdor tối tăm mặt mũi. Những thứ gì trong đó? Đó là những hạt giống, những hạt giống của mọi loại tai họa như: Chiến tranh, Đói khổ, Trộm cắp, Lừa đảo, Phản bội, Dối trá, Ghen tị, Thù hằn, Ức hiếp, Bạo lực, Keo kiệt, Bủn xỉn, Bạc ác, Bất nhân, Bất nghĩa, Bệnh tật, Dịch tả, Thương hàn, Dịch hạch, Sốt rét... Lũ lụt, Động đất, Sụt đất, Núi lửa phun... Tóm lại là mọi thứ Tai họa, Xấu xa và Tội ác.
Păngdor đậy vội nắp chum lại thở phào một cái. Nàng có biết đâu hành động tò mò của nàng đã gây cho loài người một cuộc sống bi thảm, khốn khó mà không bút nào tả xiết. Những hạt giống của mọi thứ Tội ác, Xấu xa, Tai họa bay đi khắp nơi trên thế gian nảy mầm đâm nhánh ở bất cứ chỗ nào có con người, luồn lách vào trái tim con người. Và cũng từ đó trở đi loài người mất đi cuộc sống vô tư, êm ấm, hạnh phúc. Nhưng tuy nhiên, trong cuộc sống, phúc họa, buồn vui, sướng khổ thường bên nhau. Có lẽ nào, bên cái tai bay vạ gió đó mà loài người trần tục phải chịu, há chẳng còn điều gì an ủi chúng ta? Có, nhất định phải có ! Và đúng thế thần Dớt còn bỏ vào, bỏ lẫn vào trong muôn vàn hạt giống của mọi loại Tội ác, Xấu xa, Tai họa một hạt giống Hy vọng. Hạt giống này không bay đi lẫn vào cùng với đám những hạt giống kia. Nó còn nằm lại ở đáy chum. Và Păngdor đã kịp đậy nắp chum để giữ nó lại. Hạt giống Hy vọng ở lại với con người, còn lại với cuộc sống con người. Nghèo nàn thay một hạt giống an ủi. Và với chỉ với hạt giống Hy vọng không thôi, loài người vẫn sống, cố sống, cứ sống không chịu để cho những Tội ác, Xấu xa, Tai họa đè bẹp, và chỉ với hạt giống Hy vọng không thôi, loài người đương đầu với tất cả thử thách trong cuộc sống của mình. Họ tin rằng với hạt giống Hy vọng này, một ngày kia họ sẽ có lại cảnh đời thái bình, hạnh phúc xưa kia bằng mồ hôi, nước mắt của họ.
XUÂN NGUYÊN
Theo Thần thoại Hy Lạp
Nguyễn Văn Khỏa biên soạn, NXB Văn hóa, 2002